CHA MẸ THÔNG THÁI DẠY CON NHƯ THẾ NÀO?

1. Không cho con khi con đòi hỏi, chỉ cho con thứ con xứng đáng.

2. Không cho con khi con đòi hỏi, chỉ cho con khi con xin.

3. Khi con xin, con chỉ được cho nếu con xứng đáng.

4. Bố mẹ có thể sẽ từ chối con nhưng khi từ chối luôn cho con biết vì sao.

5. Thường xuyên nói yêu con và nhắc đi nhắc lại điều đó, kèm với hành động yêu thương để tình yêu ấy đi sâu vào tiềm thức của con.

6. Con ngã con phải tự đứng dậy nếu con có thể.

7. Nếu con tự ngã, con khóc, con đau, con sẽ tự nín, tuyệt đối không vì xót con mà đổ lỗi cho đồ vật, hoàn cảnh hoặc bất kì ai.

8. Khi con làm việc tốt hãy khen ngợi. Đó là động lực để con lặp lại những việc làm tốt đẹp hơn ở lần sau.

9. Không lãng phí lời khen vào những việc chưa xứng đáng. Có thể động viên con đã LÀM ĐÚNG, nhưng đừng ca ngợi bé quá GIỎI GIANG.

10. Thứ gì không phải của mình thì không được chạm vào khi chưa được cho phép.

11. Làm người cần biết CHIA SẺ. Luôn nhắc nhở con chia sẻ cho bạn bè những món ăn ngon hoặc đồ chơi mà con có.

12. Tuy nhiên, nhắc con chơi xong mang đồ chơi về đúng chỗ vì bố mẹ rất vất vả để mua nó cho con.

13. Không dạy con đánh nhau, hãy dạy con dung hòa mọi thứ: Con có thể TỰ VỆ nhưng không được phép gây chiến.

14. Khi SAI không xấu hổ. Nếu sai cần NHẬN LỖI và XIN LỖI.

15. Dạy con là một quá trình mà sự kiên nhẫn của ba mẹ quyết định mọi thứ. Bé nào cũng ngang bướng, nhưng đã dạy dỗ thì cần nhất quán.

16. Khi bố mẹ dạy, ông bà không nên can thiệp. Rất cần sự ủng hộ của cả gia đình trong việc uốn nắn một em bé.

17. Ai cũng yêu thương con mình cả. Nhưng dạy con là dạy cả mình nữa. Tất cả những đứa trẻ, đều như một tờ giấy trắng, đừng vì thương con mà dạy con ích kỷ, đừng dạy con đánh người. Một cái cây có thể tự lớn, nhưng để ra dáng đẹp cần uốn nắn nhiều.

18. Sự kiên nhẫn của ba mẹ là yếu tố tiên quyết để đồng hành cùng con, mình cố gắng thay đổi bản thân từng ngày theo hướng tích cực hơn, mặc dù còn phạm sai sót rất nhiều, nhưng cần lưu tâm để ý duy trì đều đặn hàng ngày thói quen dạy con tích cực để mong mai sau con không thành công cũng thành nhân.

Nhìn cách người Do Thái dạy con từ 3 tuổi để hiểu vì sao họ không sinh ra một thế hệ trẻ “ăn bám” bố mẹ.

1. Trẻ từ ba đến bốn tuổi:
– Đánh răng.
– Giúp cha mẹ cất quần áo và đồ dùng gọn gàng.
– Dọn dẹp phòng ở và thu xếp đồ chơi.
– Bỏ quần áo bẩn vào máy giặt.

2. Trẻ từ bốn đến năm tuổi:
– Tưới nước cho cây trong nhà.
– Giúp cha mẹ lau bàn.
– Giúp người lớn lấy một vài tờ báo.

3. Trẻ từ sáu đến tám tuổi:
– Biết làm hầu hết các công việc vệ sinh cá nhân.
– Quét dọn, lau sàn nhà trong phòng của mình.
– Mang rác xuống thùng rác dưới nhà.
– Biết dọn bàn ăn.
– Bỏ đồ linh tinh vào nơi thích hợp.
– Sắp xếp giường chiếu của mình.

4. Trẻ từ chín đến mười hai tuổi:
– Tự làm tất cả các công việc vệ sinh cá nhân.
– Lau chùi đồ dùng trong nhà.
– Giặt một số quần áo.
– Lau sàn nhà phòng khách.
– Giúp mẹ nhặt rau, rửa rau trong phòng bếp.

5. Trẻ từ mười ba đến mười lăm tuổi:
– Chuẩn bị bữa cơm cho các thành viên trong gia đình.
– Giặt giũ toàn bộ quần áo của mình.
– Giúp cha mẹ hoàn thành một vài việc khá rắc rối.
– Dự toán tiền cho mình.
– Lựa chọn mua sắm quần áo.
– Làm một số công việc ở khu vực lân cận.
– Là quần áo.

6. Trẻ từ mười sáu tuổi trở lên:
– Làm thuê kiếm tiền ở bên ngoài.
– Đi du lịch dưới sự quản giáo của người lớn.
– Lập kế hoạch đạt trình độ học vấn cao.
– Tự lo liệu chuyện ăn mặc của cá nhân.
– Lên kế hoạch và chuẩn bị bữa cơm cho cả nhà.